Năm 18 tuổi, lần đầu tiên tôi xa nhà lên phố học đại học. Những trải nghiệm mới mẻ cũng bắt đầu từ đây. Thời ấy, sinh viên đi bưng bê ở quán cà phê hay làm thêm có gì là lạ đâu, tôi cũng kiếm được đồng ra đồng vào nhưng khổ nỗi tháng nào cũng trong tình trạng chưa cuối tháng đã hết tiền. Được cái số tôi có vẻ may, số phận luôn tìm cách đưa đẩy cho mình những cách mưu sinh để những khi hết tiền ăn lại có những món khác đắp vô.
Dù đến từ một thành phố có thể gọi là lớn, tôi vẫn có cảm giác mình là đứa nhà quê lên tỉnh. Đi học cái lớp phải gọi là lớp con nhà giàu (vì học phí nó đắt hơn một lớp thường thật). Năm ba đại học, các bạn lũ lượt đi nước ngoài, gia đình tôi thì không có điều kiện nên tôi ở lại, trong lòng cũng có tí tự ti nhất định.
Năm 18 tuổi, tôi có những mối tình đầu tiên (tôi biết, tôi dậy thì hơi muộn so với mấy đứa GenZ hiện thời 😅). Có những lúc lọt vào hố sâu tưởng không thể nào trồi lên được nữa, tôi thấy nhục lắm. Đấy là suy nghĩ của một người chưa bao giờ phải đối mặt với thất bại trong cuộc sống (tôi bị ảo tưởng mà, bao nhiêu năm con ngoan trò giỏi nên nó thế 😆).
Hơn 30 tuổi, tôi đã tốt nghiệp ở một trong những trường có thứ hạng cao nhất ở châu Âu, đã trải nghiệm qua nhiều công việc, đã có cơ hội đi du lịch nhiều nơi, đã từng dùng đũa ở những nhà hàng đắt đỏ. Dù cho tôi đang ở một vị trí mà tôi cảm thấy khá bình an và hạnh phúc, nhiều khi tôi vẫn tự hỏi nếu ngày xưa mình làm khác đi thì liệu bây giờ tôi sẽ đang ở đâu nhỉ?
Nếu được nhắn nhủ Quỳnh của tuổi 18 vài câu về những gì cô ấy sắp phải đối mặt, thì tôi muốn gửi cô ấy một lá thư như này 🙂.
Berlin ngày 22 tháng 2 năm 2022
Quỳnh à
Tớ đang viết cho cậu từ tương lai, năm 2022. Tớ biết, nghe thật điên rồ nhưng tớ hi vọng cậu sẽ đọc hết những gì tớ muốn nói. Tớ biết cuộc sống của cậu đang không dễ dàng lắm, tớ biết cậu sắp thấy thất vọng về bản thân. Tớ biết bỏ đi lòng tự tôn của cậu để chấp nhận là cậu đã sai và những chuyện sắp xảy ra chỉ là một cú vấp nhỏ trên đường đời là khó lắm.
Nhưng Quỳnh à, tớ biết rồi cậu sẽ vui trở lại thôi, vì tớ đã nhìn thấy nó mà!
Tin vui cho cậu là mọi thứ chắc chắn sẽ ổn cả thôi, cho dù bây giờ cậu đang không nghĩ như thế.
Chỉ trong vài năm nữa thôi cuộc đời cậu sẽ nở những bông hoa đầu tiên. Cậu sẽ có những người bạn và những trải nghiệm khiến cậu phải thốt lên, sao cuộc sống của cậu luôn đầy ắp sự vui tươi, ý nghĩa và sao cậu cảm thấy biết ơn thế.
Tớ không muốn nói là những năm tới đây cuộc sống của cậu sẽ toàn màu hồng. Ý tớ không phải thế. Tớ biết không có gì là hoàn hảo nhưng cậu sẽ học được cách chấp nhận những điều bất hoàn hảo ấy. Ba mẹ chúng mình đang phải chịu đựng và đấu tranh vì hạnh phúc của họ hơn là những gì cậu nhìn thấy từ bên ngoài. Em trai của chúng ta cũng đang có những trải nghiệm và cuộc chiến của riêng nó. Tớ chỉ muốn nói là, có những thứ cậu sẽ không thể thay đổi được và mỗi người phải tự đi tìm câu trả lời cũng như sự cân bằng cho chính bản thân mình, cả cậu cũng thế.
Tớ không muốn biến lá thư này thành sự uỷ mị mà chỉ muốn chuẩn bị cậu cho những thử thách tương lai mà cậu sắp phải đối mặt.
1️⃣ Nếu những gì cậu học trong trường lớp không thú vị, đừng ngần ngại tìm cách học hỏi những thứ khác ngoài trường lớp
Tớ biết 12 năm qua cậu luôn nghĩ mình là con ngoan trò giỏi, hay chí ít cậu nghĩ mình rất giỏi trong việc học. Nhưng rồi cậu sẽ thấy, lớp Violas của chúng ta nhiều nhân tài kiệt xuất lắm. Đây không phải lúc tự ti về bản thân để rồi kìm hãm chính tư duy sáng tạo của cậu.
Cậu không cần phải xấu hổ vì mình không lọt vào top những sinh viên giỏi nhất hay không có trong tay những học bổng giá trị. Nếu cậu cảm giác mình không “relate” được với những bài giảng trong trường lớp, đừng ngần ngại tìm cho mình một hướng đi khác hay học hỏi những kĩ năng khác ngoài trường lớp.
Rồi cậu sẽ thấy, 10 năm nữa thế giới sẽ thú vị lắm, chúng ta có thể học bất cứ thứ gì chúng ta muốn. Tớ nói thật đấy – bất cứ thứ gì. Hãy cứ giữ cho mình sự khiêm tốn và ham học hỏi, cậu sẽ đi xa hơn cậu tưởng đấy.
2️⃣ Tập làm quen với việc có một dự án khác ngoài việc học hành hay công việc chính
Tớ biết cậu được giáo dục để trở thành một học sinh, nhân viên kiểu mẫu, chuyên cần. Tớ cũng biết, cậu sẽ cực kì cống hiến tất cả cho mỗi việc cậu làm. Tính cậu là thế mà, yêu là yêu hết mình nên cho đi cũng hết mình, cả với công việc hay quan hệ xã hội. Chính thế nên cậu hay bị cuốn đi và quên mất con người thật của cậu.
Cậu có còn thích vẽ vời hay viết lách không. Tớ nhớ ngày xưa chúng mình có thể ngồi vẽ hàng giờ mà không thấy chán. Tớ biết sau 18 tuổi có rất nhiều những tác động bên ngoài khiến chúng ta sống nhanh, vội vã và phấn khích hơn.
Tớ chỉ muốn khuyên cậu hãy quay lại với con người cậu ở bên trong và xây dựng cho cậu một dự án riêng để cậu không bao giờ bị cuốn đi bởi ngoại cảnh. Hãy làm những gì mà cậu thấy có ý nghĩa và giúp tâm hồn của cậu được thăng hoa. Nó sẽ giúp cậu giảm căng thẳng hơn nhiều so với làm một việc gì đó chỉ vì cần câu cơm cậu ạ.
3️⃣ Đừng xấu hổ, hãy xây dựng network ngay từ bây giờ
Sự tự ti một cách thầm kín sẽ là kẻ thù lớn nhất của cậu. Đừng nhìn vào thành công của người khác để đánh chìm những chiến công nhỏ nhoi của chính mình.
Cậu có biết không, có rất nhiều người khác nhìn vào cuộc sống của chúng ta và mong ước một ngày họ cũng được như thế. Nhưng cuộc sống là cuộc chiến với chính bản ngã của cậu mà. Cậu chỉ cần nhìn vào gương và làm cho mình mỗi ngày tốt hơn mình của ngày hôm qua là được.
Vậy nên, hãy gạt cái tự ti của cậu qua một bên để mở rộng quan hệ của cậu ngay từ bây giờ, khi mới ra đời. Hãy nhìn vào những mối quan hệ đó với tâm thế học hỏi một cách thuần khiết, và cho đi sự giúp đỡ của cậu nếu có thể.
Rồi cậu sẽ thấy, có những mối quan hệ tốt, môi trường tốt sẽ giúp cậu nhanh chóng lấy lại cân bằng mỗi khi cậu có cảm giác thất bại.
4️⃣ Thất bại không phải là dấu chấm hết
Trong vài năm nữa cậu sẽ trải qua vài cú ngã ngựa khá đau. Tớ chỉ muốn nói là những năm tháng con ngoan trò giỏi đã qua rồi. Nhưng mà đừng buồn quá Quỳnh ạ, thất bại không phải là dấu chấm hết. Cách cậu đứng lên mới là quan trọng. Sẽ không chỉ có một thất bại đón chờ chúng mình đâu mà còn rất nhiều phía trước.
Nhưng đừng vì sợ thất bại mà cậu đứng dậm chân ở đó nhé.
Chưa lên núi cao, làm sao biết được có núi cao hơn, chưa xuống vực sâu, làm sao biết được có vực sâu hơn. Khi cậu ngã chắc điều cậu lo nhất chính là người khác nghĩ gì về mình, cậu sẽ xấu hổ, trách móc bản thân.
Một điều tớ học được trong những năm vừa rồi, là thực ra, người ta không để ý nhiều về cậu như cậu nghĩ đâu Quỳnh ạ. Đừng ảo tưởng 😄, ai nấy đều có những vấn đề riêng và đều đang bận lo cho cuộc sống của riêng họ, họ không có thời gian đứng đó mà phán xét mình đâu Quỳnh.
Thất bại không phải là hết. Tớ tin ở cậu Quỳnh ạ.
5️⃣ Đừng cho mình ngủ quên trong sự thoải mái
Một trong những tính cách của chúng mình đó là sự vô tâm, vô tư, thoải mái. Đấy là con dao 2 lưỡi khiến cho chúng ta một mặt thì thật chân thật, vui tươi nhưng một mặt thì quá vô tâm và vô tư lự, sống buông thả, không có trách nhiệm.
Ngay cả khi cậu đã đứng lên từ thất bại và có những thành công nhất định. Đừng cho mình ngủ quên trên sự chiến thắng đó hay là quá cao ngạo nhé. Tớ đã bảo rồi, đừng so sánh bản thân cậu với người khác, hãy nhìn vào trong gương và đối mặt với chính mình. Làm bạn với tâm hồn của cậu để nuôi dưỡng nó thành một người có tâm và có trách nhiệm với bản thân và cả với xã hội xung quanh nhé Quỳnh.
6️⃣ Tiền quan trọng nhưng nó không phải là tất cả
Tớ biết tiền đang là thứ cậu rất cần lúc này. Có thể không tới mức cậu sẽ làm tất cả vì tiền, nhưng cậu cũng sẽ làm rất nhiều thứ vì tiền.
Cậu sẽ nhận ra đến một lúc nào đó, tiền chỉ mang lại cho chúng ta một giá trị nhất định mà thôi. Quan trọng là cậu sẽ trở thành con người như thế nào khi có được tiền rồi. Cậu sẽ làm việc điên rồ vì tiền, hay biến đồng tiền thành nhân viên của cậu?
Giá trị của cuộc sống của cậu sẽ không chỉ nằm ở việc cậu có bao nhiêu con số trong tài khoản. Một cuộc sống được trải nghiệm những điều hay với những người cậu yêu thương, một cuộc sống giúp cậu cảm thấy có ý nghĩa, sẽ mang lại niềm vui và tạo ra những ký ức giúp cậu trưởng thành hơn.
7️⃣ Không biết phải làm gì cũng được
Cậu sẽ thấy vài năm nữa thôi những áp lực đồng trang lứa sẽ khiến cậu dằn vặt bản thân, tại sao cậu chưa biết phải làm gì với cuộc đời mình.
Cái câu hỏi này đi đâu cậu cũng sẽ được hỏi, lớn lên muốn làm gì, ra trường muốn làm gì, tầm nhìn 5 năm tới của cậu là gì. Cậu sẽ có cảm giác ôi sao xung quanh cậu các bạn giỏi thế, họ dường như đều biết rất rõ họ muốn gì và cần phải làm gì.
Để tớ an ủi cậu, thực ra phần lớn mọi người cùng độ tuổi với cậu, đều không biết họ muốn làm gì với cuộc đời mình. Thật đấy. Đặc biệt là trong văn hoá và nền giáo dục của nước ta, mọi người chỉ là biết đến những “option” của họ là gì, họ “có thể” tưởng tượng ra là họ sẽ làm gì, chứ chưa chắc họ đã thực sự muốn làm việc đó.
Để tớ nói cho cậu nghe, phải mất rất nhiều thời gian để tớ thực sự biết mình muốn làm gì với cuộc đời mình. Phải trải qua khá nhiều những lần thay đổi, bắt đầu lại từ đầu tớ mới cảm thấy dám thực sự đối mặt với những mong muốn của mình.
Thế nên Quỳnh ơi, không biết bây giờ phải làm gì cũng được. Tài sản của cậu là sức trẻ và thời gian, hãy cứ thử, và hãy cứ fail đi. Một ngày nào đó chúng ta sẽ gặp lại nhau và cậu sẽ thấy may mắn vì cậu đã thử. Cho mình cái quyền được nói “tôi không biết” Quỳnh nhé…
…
Tớ còn nhiều điều muốn nói với cậu quá, nhưng thư thì đã dài rồi. Tớ nghĩ không cần phải làm lá khiên chen chắn cho cậu nữa hay nói hết cho cậu biết hết tương lai sẽ có gì đang chờ đón cậu.
Tớ tin cậu sẽ đủ bản lĩnh để tự học cho mình những bài học này. Hãy tự tin bước chân ra đời và trải nghiệm đi nhé. Một cuộc sống màu nhiệm lắm đang chờ chúng ta đó Quỳnh ơi.
Tớ hẹn gặp cậu ở 2022 🥰.
Trang blog được thành lập và quản lý chỉ bởi một người (chính mình). Nếu bạn thích bài viết này hoặc muốn ủng hộ blog của mình, cách tốt nhất là kể về nó hoặc chia sẻ nó với bạn bè hay những người xung quanh mà bạn cho là bài viết này có thể hữu ích cho họ. Cheers 😉
1 Comment
Bella Thảo · February 22, 2022 at 10:10 am
E iu của tao, đọc những dòng này tự dưng tao cũng muốn nói vài điều j đó với bản thân tao lúc 20t, vì đó là khoảng thời gian t bắt đầu mối tình với ng ck cũ, hẳn câu chuyện sau này thì m cũng bít rồi đó, cơ mà t thấy cũng đúng m ạ, cái j qua thì cũng qua rồi, chỉ là mình cần phải cố gắng đưa ra sự lựa chọn đúng đắn nhất mà thôi vì có người nói với tao rằng sự lựa chọn quan trọng hơn là sự nỗ lực m ạ.
Ko biết là 10 năm nữa thì bản thân mình sẽ thay đổi ntnao nhưng hiện tại t cũng ủng hộ m hãy quay lại với những đam mê mà m đã từng có như vẽ vời, văn vẻ… =)), giống như t sau khi kết thúc cuộc hôn nhân của mình, t đã tìm đến với âm nhạc, với niềm đam mê của bản thân,,, để cuộc sống này bớt đi những áp lực nặng nề của nó…
T giống m ở cái hết tâm hết mình khi làm mọi thứ, nên hy vọng 2022 sẽ treat us well nha em iu 🙂
Hẹn gặp e iu sớm :*
Comments are closed.